“Tôi nghĩ khi Once Upon a Time in Hollywood (Chuyện ngày xưa ở Hollywood) công chiếu ở rạp, tôi đã đi đến cuối con đường,” đạo diễn Quentin Tarantino chia sẻ sau khi bộ phim gây tiếng vang ở Cannes. Còn nhớ, ông từng tuyên bố sẽ giải nghệ ở phim thứ 10. Bây giờ ông đã đến số 9.
Quentin Tarantino là một trong những nhà làm phim cá tính nhất ở Hollywood. Điều này chẳng cần bàn cãi. Như mới đây, ông đã quyết định… dựng lại bộ phim Once Upon a Time do chưa hài lòng. Bất chấp phim vừa nhận lời khen từ Cannes và đã định sẵn ngày chiếu cũng như thời lượng. Điều này gây ra khá nhiều phiền toái cho hãng Sony, khi phim chỉ còn 2 tháng là chính thức ra mắt. Nhưng chẳng ai thuyết phục được Quentin.
Người ta cũng sẽ nhớ về kì Cannes đáng nhớ năm 1994. Đây là năm bước ngoặt của vị đạo diễn đến từ Tennessee, khi bộ phim Pulp Fiction (Chuyện tào lao) đạt giải Cành Cọ Vàng. Thế nhưng, một sự cố xảy ra trong lễ trao giải. Khi bộ phim được xướng tên, một nữ bình luận phim người Pháp đã kêu lên: “Chết tiệt! Đúng là trò cười” Dĩ nhiên Quentin nghe thấy và khi ở trên sâu khấu, ông đã đưa ngón tay thối về phía bà kia rồi nói, “Nếu ai không thích phim của tôi, *** họ!”
Suốt sự nghiệp của Quentin đầy những câu chuyện như thếm, khiến người ta gọi ông là “gã điên của Hollywood”. Dù thích dù không, các hãng phim và đồng nghiệp đều phải chấp nhận. Nhưng vị trí đó có được là nhờ chất lượng phim ông luôn ở tốp đầu. Chỉ làm 9 phim đến thời điểm này, Quentin đã mang về nhà 2 giải Ocar, 1 giải Quả cầu vàng và 100 giải thưởng lớn nhỏ khác. Không phim nào phải nhận “cà thua thối” trên Rotten Tomatoes. Trong đó, Pulp Fiction được đánh giá rộng rãi là một kiệt tác, góp phần thay đổi diện mạo điện ảnh hiện đại.
Once Upon a Time đang được khen ngợi là một trong những phim hay nhất 2019. Phim đang có số điểm 9.6 trên IMDB và 92% trên Rotten Tomatoes. Với sự góp mặt của dàn sao hạng A Leonardo DiCaprio, Brad Pitt, Margot Robbie… chuyện phim xoay quanh những con người tìm kiếm danh vọng ở Hollywood thập kỉ 60. Con đường thành công của Quentin cũng hấp dẫn không kém, và chút nào đó là truyền cảm hứng. Sinh ra trong gia đình có bố làm diễn viên, nhưng chẳng học hỏi được gì vì bố mẹ li dị sớm. Ông theo học 2 trường nhưng cũng không thể hoàn thành.
Ở tuổi đôi mươi, Quentin làm người chỉ chỗ trong một rạp phim khiêu dâm ở Torrance để sống. Thời mà nghề này còn tồn tại. Suốt thập kỉ 80, ông làm đủ nghề khác đủ kiếm sống, bao gồm công nhân nhà xưởng, bán băng video… Cho đến khi Quentin gặp nhà sản xuất Lawrence Bender và được động viên viết kịch bản đầu tay My Best Friend’s Birthday (Sinh nhật bạn thân, 1987).
Sau đó là một chuỗi thành công liên tiếp. Revoise Dogs (Tập đoàn tội phạm, 1992) được tờ Empire đánh giá là “phim độc lập hay nhất mọi thời đại”. Đây cũng là phim định hình cho phong cách bạo lực xuyên suốt của Quentin. Pulp Fiction được xếp vào hàng kinh điển ngay khi ra mắt. Jackie Brown (Kế hoạch của Jackie, 1997) là một thành công về thương mại khi thu về gần 75 triệu đô doanh thu với kinh phí 12 triệu… Dĩ nhiên, song song đó là các chỉ trích vì sự máu me hay thái độ phân biệt chủng tộc trong phim. Nhưng Quentin không quan tâm.
Ngoài đời thật, Quentin cũng ghi dấu ấn bởi nguồn năng lượng dồi dào và tính cách phóng khoáng. Hình ảnh người ta thường thấy về ông là một gã béo đầu tóc bù xù (giờ đã hói), cà vạt lệch, quần áo xốc xếch… kể cả khi đến những nơi sang trọng. Nhưng như người dẫn chương trình Jimmy Kimmel nhận xét “Bữa tiệc nào có Quentin thì vô cùng hấp dẫn”, ông biết cách mang đến sự hứng khởi bằng khiếu hài hước có một không hai.
Nhà bình luận Roger Ebert từng có một bài phỏng vấn Quentin Tarantino gây tiếng vang, sau Cannes 1994. Ông hỏi lí do nào để một anh chàng bán băng đĩa làm phim, và theo đuổi một thể loại nhiều tranh cãi như thế. “Câu trả lời của tôi có lẽ là đơn giản nhất thế giới: Tôi làm phim theo cảm nhận của mình,” ông trả lời. “Tôi có thể thất bại, nhưng tôi không thể làm phim vì những lí do sai. Vì làm ra một phim thật khó và thật lâu. Đó là một năm của đời bạn. Làm một phim mà tôi chẳng hề để tâm thì thà làm nhân viên bán hàng còn hơn. Đó là cái chết!”
Nhiều năm sau, dường như Quentin vẫn tin vào điều đó. Khi không còn cảm thấy thôi thúc làm phim nữa, ông sẽ dừng lại. Năm 2012, sau khi thực hiện Django Unchained (Hành trình của Django), Quentin đã thông báo với báo chí rằng sẽ dừng lại sau 10 phim. “Trong thế giới phù phiếm này, 10 phim sẽ là đẹp cho lịch sử sự nghiệp của tôi. Tôi không muốn trở thành một nhà làm phim già cỗi. Thường thì phim của họ tệ dần khi già đi, một phần tư cuối của cuộc đời. Với tôi, một phim tệ làm hại đến ba phim hay.”
Với Once Upon a Time, Quentin Tarantino đã tiến đến con số 9, cũng là một con số đẹp. “Tôi không nghĩ ông ấy ba hoa đâu, mà thật sự nghiêm túc,” nam diễn viên Brad Pitt nhận xét. “Quentin giỏi tính toán và biến khi nào các đạo diễn bắt đầu thua trong cuộc chơi. Nhưng chắc chắn ông ấy có kế hoạch khác để không hoàn toàn biến mất.” Kế hoạch đó từng được vị đạo diễn chia sẻ là viết sách về nghề và kịch bản sân khấu.
“Nếu bộ phim này được đón nhận tốt, biết đâu tôi sẽ không thích số 10 nữa,” Quentin Tarantino đùa trong một cuộc phỏng vấn. “Có lẽ tôi sẽ dừng ngay đây, khi đang ở đỉnh cao. Hãy chờ xem.” Như mọi khi, vị đạo diễn biết cách để thu hút dư luận, bằng khiếu hài hước và năng lượng của ông. “Chúng ta có nên đi xem Once Upon a Time để… tống gã này về vườn không?”, một người dùng bình luận vui nhộn. Nhưng bất kể số 9 hay 10, ngày Quentin Tarantino không còn ngồi ghế đạo diễn, chắc chắn rằng người ta sẽ nhớ ông.