Trang chủ Năm Phát Hành2019 SCARY STORIES TO TELL IN THE DARK

SCARY STORIES TO TELL IN THE DARK

bởi
770 lượt xem
A+A-
Reset

Scary Stories to Tell in the Dark là một phim kinh dị kiểu cũ. Chúng ta dễ dàng nhận ra tính tập hợp của phim, bốn chuyện ma trong một, lấy bối cảnh lễ hội Halloween. Khi thưởng thức, tôi có cảm giác như đang đọc lại các truyện kì bí của Stine: Những đứa trẻ vô tình đánh thức các hiện tượng siêu nhiên, một vụ án ẩn trong bóng tối, các vấn đề gia đình được giải quyết… Đúng như tựa đề, tất cả là các chuyện ma kể bên lửa trại hoặc những buổi tối tụ họp, lúc nửa đêm.

Chuyện phim kể về một nhóm bạn gồm cô bé Stellar (Zoe Margaret Colletti), chàng mập Auggie (Gabriel Rush) – vì mọi câu chuyện đều có một thằng mập, cao kều nhát cáy Chuck (Austin Zajur), khám phá một ngôi nhà ma vào lễ hội ma. Chính xác là thêm một người nữa: Anh chàng gốc Mễ đào ngũ Ramon (Michael Garza). Vốn mê văn chương, Stellar mang về nhà một quyển sổ, được cho là thuộc về một linh hồn bé gái trong nhà. Đó là lúc lời nguyền bắt đầu: Mỗi khi trang giấy hiện ra câu chuyện đáng sợ nào, câu chuyện đó trở thành sự thật.

Chiến dịch quảng bá của phim, không khéo léo lắm, đã để lộ tạo hình đầy đủ của các con quái vật trên poster. Nhưng có lẽ bên sản xuất không có cách nào khác. Khi một phim về Halloween phải chiếu dịp cuối hè, nghĩa là họ không tự tin vào sản phẩm. Chúng gần như không có điểm chung nào, đến mức lúc đầu khiến tôi ngỡ là tập hợp các phim ngắn: Một con bù nhìn rơm tên Harold. Một xác sống bò trườn trên cầu thang. Một xác sống khác lang thang trong nhà. Và một quái vật béo ú với gương mặt trắng bệch. Mỗi con quái vật thuộc về một câu chuyện, dĩ nhiên.

Kịch bản chuyển thể từ tập sách cùng tên của Alvin Schwartz đủ khéo léo để đính bốn câu chuyện vào xương sống là câu chuyện thứ năm. Nhờ đó, Scary Stories có được sự liền mạch, không nát vụn thành từng mảnh như nhiều phim kinh dị kinh phí thấp khác. Dù vậy, ta vẫn có cảm giác như từng xem/đọc các chuyện ấy ở đâu rồi. Bởi chúng đều thuộc các mô típ quen thuộc, được dùng đi dùng lại qua nhiều nền văn hóa. Các mảng miếng hù dọa cũng chẳng mới và tuân theo công thức: Khi bạn đoán con quái vật xuất hiện lúc nào, chúng sẽ xuất hiện ngay lúc ấy. Âm thanh của phim khá khó chịu vì ồn ào đến điếc tai – khá lỗi thời so với lối hù dọa nghiêng về tâm lí và tạo không khí ám ảnh của Hereditary hay Hill House gần đây.

Chẳng có gì mới mẻ, từ nội dung đến kĩ thuật, Scary Stories vẫn là một cú hù dọa đủ giật mình dịp cuối hè. Với kinh phí khiêm tốn 28 triệu, rõ ràng đạo diễn André Øvredal cần phải biết đặt tài lực đúng chỗ. Và ông chọn đúng, có lẽ với sự giúp sức của nhà sản xuất Guilermo del Toro. Phim tập trung vào xây dựng bối cảnh, không khí ma mị của một thị trấn ma điển hình, dát lên lớp nền chính trị về Nixon, Watergate và chiến tranh Việt Nam – vừa đủ để tạo sự chân thực, bức bối, nhưng không quá nồng nặc để gây phân tán. Đó là lớp nền niềm tin cho các màn hù dọa và hành động. Chúng ta càng tin hơn khi các con quái vật đều đi theo lối hóa trang cổ điển, hạn chế CGI một cách “rất del Toro”. Mỗi bước chân, cử động của chúng đều có sức nặng và tương tác mạnh mẽ với nhân vật. Chất bạo lực và kinh tởm cũng được đẩy lên đúng chỗ (một cú bẻ cổ, một cú đâm xiên…) và rất “đã”. Chất giải trí được đảm bảo.

Dù vậy, Scary Stories không phải là bộ phim mà tôi sẽ nhớ, hay bị ám ảnh sau khi xem xong. Đây là một phim kinh dị hạng B được đẩy lên B+, nhưng chẳng thể với tới A. Ta không thể chấm điểm cao một tác phẩm mà từ đầu đến cuối mọi thứ đều bị đoán trước. Câu chuyện xương sống thứ năm cũng không quá đặc biệt, cao trào được giải quyết quá đơn giản. Những ai tinh ý có thể nhận ra các con quái vật là thành viên của gia đình nào. Nhưng ngay cả vậy, khi suy nghĩ lại, chúng đều không giấu được bản chất rời rạc, dàn trải, mang đậm chất giật gân thành thị. Một nốt mụn bị ám, nỗi sợ kiểu tuổi teen thì liên quan gì đến các câu chuyện kia, hay chỉ thêm vào cho đủ thời lượng?

Chúng ta có thể ám ảnh bởi các câu chuyện ghê rợn trong sách, nhưng chẳng bao giờ là chuyện từ lửa trại. Chúng dùng để hù dọa trong một phút, một đêm, nhưng khi trời sáng, tất cả sẽ chìm vào quên lãng. Scary Stories to Tell in the Dark là kiểu phim như thế.

 

 

You may also like

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x
-
00:00
00:00
Update Required Flash plugin
-
00:00
00:00