Cách đây 3 năm, khi xuất hiện với vai phụ trong Interstellar (Hố đen tử thần, 2014), không ai biết Timothée Chalamet là ai. Nhưng giờ đây, chàng trai 22 tuổi đã đi vào lịch sử Oscar, khi trở thành người trẻ nhất được đề cử Nam chính với tác phẩm Call Me By Your Name (Gọi em bằng tên anh, 2017).
Phiên bản Pháp
Trong điện ảnh, một vai diễn có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời diễn viên. Vai diễn chàng trai song tính Elio trong Call Me by Your Name có ý nghĩa với Chamalet như thế. Không nhiều diễn viên nhận được đề cử ở cả ba giải thưởng điện ảnh lớn nhất Quả cầu vàng, BAFTA và Oscar, ở độ tuổi đôi mươi. Vài người sẽ nói đó là may mắn. Nhưng nếu nhìn vào màn trình diễn của Chamalet, họ có thể phải nghĩ lại. Vai diễn đã Elio may mắn có được Chamalet.
“Tham vọng, thông minh, nhạy cảm, ngây thơ và đậm chất nghệ sĩ” là những gì đạo diễn Luca Guadagnino cảm thấy ở lần đầu gặp Chamalet. Ông biết đó chính là Elio của mình. Nếu theo dõi hành trình của chàng trai này từ những phim đầu tiên như Interstellar hay Worst Friend (Bạn tồi, 2014), khán giả sẽ nhận ra điều kì lạ: Càng lớn lên, gương mặt Chamalet càng đậm chất châu Âu. Mái tóc lãng tử, đôi mắt xanh hút hồn, gò má góc cạnh và dáng gầy dong dỏng, chàng trai không khác gì bước ra từ những quyển tiểu thuyết thế kỉ trước. Trong khi những năm đầu thiếu niên, Chamalet lại có vẻ ngổ ngáo của cậu trai Mỹ điển hình.
Sự phát triển tính cách và đam mê của nam diễn viên cũng phức tạp như thế. Bố là người Pháp và mẹ người Mỹ, dường như có một cuộc đấu tranh giữa hai dòng máu trong Chamalet. Anh học tập ở New York nhưng lại trải qua những mùa hè đầy nắng ở Paris. Anh yêu mến diễn xuất nhưng có lúc lại muốn theo nghiệp… bóng đá, và từng làm huấn luyện viên cho một đội bóng nhí. Nhưng rồi, chất châu Âu có vẻ thắng thế. “Tôi dần trở thành một phiên bản Pháp của chính mình. Thậm chí những giấc mơ tôi cũng nói tiếng Pháp,” Chamalet nói. Chính xác hơn, thiên hướng nghệ thuật trong anh đã thắng thế.
Khởi đầu, Chalamet đóng các clip quảng cáo nhỏ và vai diễn truyền hình. Trong khi vẫn tích cực rèn luyện diễn xuất bằng cách theo học các trường kịch nghệ ở cả trung học lẫn đại học. Vai diễn đáng nhớ đầu tiên là ở sân khấu kịch, vở The Talls (Kiêu hãnh), trong đó anh vào vai cậu trai 12 tuổi tò mò về tình dục Nicholas. Tờ New York Daily News khi ấy đã ngợi khen Chamalet “biết cách bắt lấy sự thức tỉnh tình dục ở tuổi thiếu niên”. Sau này, chúng ta dễ dàng nhận ra vai Elio là số phận của Chamalet, để tiếp nối hành trình khám phá ấy.
Sống vì hôm nay
Khi toàn tâm toàn ý hướng về nghệ thuật, Chamalet cho thấy khả năng tuyệt vời của mình. Anh là một tay chơi Piano cừ khôi trong nhiều năm. Và khi đạo diễn Guadagnino yêu cầu, Chamalet đã học tiếng Ý và guitar thành thạo cho vai Elio. Người ta cũng thấy Chamlalet xuất hiện với cây guitar trong Lady Bird, bộ phim cùng được đề cử Oscar năm nay. Trong đó, anh đóng vai một thành viên ban nhạc rỗng tuếch và bộ tịch. Dù là vai phụ, Chamalet vẫn để lại nhiều ấn tượng.
Con đường điện ảnh của Chamalet chỉ mới ở khởi đầu. Và một đề cử Oscar, bất kể có chiến thắng hay không, luôn là khởi đầu ngọt ngào nhất. Tuy nhiên, những thứ ngọt ngào cũng có thể trở thành thuốc độc. Một vai diễn quá nổi tiếng cũng dễ dàng giết chết sự nghiệp của diễn viên. Hãy nhìn tấm gương chàng Frodo Elijah Wood của The Lord of the Rings (Chúa nhẫn), hay quá trình mà Daniel Radcliffe đánh vật với cái bóng của Harry Potter. Chamalet rất hiểu điều này. “Tôi lo lắng rằng 50 năm nữa, tôi vẫn sẽ ngồi kí tên lên những quả đào,” anh nói về cảnh phim biểu tượng trong Call Me by Your Name.
Nhưng hơn cả lo lắng, Chamalet luôn biết rõ điều mình theo đuổi. “Đó là một cảm xúc. Tôi không thể miêu tả, nhưng tôi sẽ luôn đuổi theo nó,” anh trả lời một cuộc phỏng vấn. Không phải tiền bạc hay danh vọng, mà là một cảm xúc. Đó là lí do vì sao những dự án sắp tới của Chamalet không mang chút màu sắc thương mại nào. Như vai diễn vua Henry V trong tác phẩm The King (Nhà vua) của Netflix, hay bộ phim Bỉ có cái tên không thể hợp hơn dành cho anh A Beautiful Boy (Một chàng trai đẹp). Đó là con đường của một nghệ sĩ, không phải của một diễn viên đơn thuần.
Suy cho cùng, Chamalet dường như cũng đã trở thành một nghệ sĩ, ngay lúc này. Người ta nhận ra điều đó không chỉ từ nghệ thuật của anh, mà còn từ lối sống. Khi được hỏi mục tiêu lớn nhất trong đời mình là gì, chàng trai với đôi mắt xanh thẳm này đã mỉm cười và trả lời theo cách không-thể-Pháp-hơn: “Chúng ta không ở đây mãi mãi. Ai biết được, ta có thể chết bởi một chiếc xe tải vào ngày mai. Vì vậy, hãy sống vui lên, bạn của tôi!”