2016 là năm mà thế giới rừng thẳm trở lại với điện ảnh, nhờ Disney. Họ khiến thiên nhiên bí ẩn, nơi chứa đựng bao điều kì diệu, cuốn hút trở lại. Đầu năm là Jungle Book, và giờ đây là Pete’s Dragon (Pete và người bạn rồng), bản làm lại từ bộ phim hoạt hình năm 1977. Tất nhiên, khó có thể xuất hiện đến hai tác phẩm xuất sắc cùng một chủ đề và cùng một năm. Nếu Jungle Book là một sự choáng ngợp, thì Pete’s Dragon dừng ở mức hoàn thành nhiệm vụ: Một bộ phim gia đình ổn thỏa, dễ chịu, không làm ta thất vọng, nhưng chưa đủ để trái tim ta rung lên từng nhịp. Ít nhất, với khán giả “người lớn”.
Pete (Oakes Fegley) là một cậu bé 5 tuổi khi cùng bố mẹ “phiêu lưu” trong chuyến du lịch. Họ đang đọc cho cậu nghe quyển sách “Elliot đi lạc” thì tai nạn bất ngờ xảy ra. Pete thoát chết trong gang tấc, trong khi bố mẹ cậu không may mắn như thế. Lạc trong rừng sâu, Pete bị lũ sói truy được cứu thoát bởi một… con rồng. Chúng ta sẽ sớm biết rằng đó là một chú rồng lạc bầy, sống đơn độc nhiều năm trong khu rừng và trong những bản đồng dao của người dân bản xứ. Cảm thấy sự tương đồng, con rồng quyết định đánh bạn và cưu mang Pete. Cậu đặt tên cho nó là Elliot.
Kịch bản của Pete’s Dragon không mới lạ. Một đứa trẻ mồ côi lạc vào rừng và đánh bạn với một (hoặc nhiều) con thú. Một dạng biến thể của Tarzan. Càng không mới lạ nếu ta thay một con rồng bằng một chú chó, một chú cá voi, hay người ngoài hành tinh. 6 năm sau, ở tuổi lên 10, Pete tình cờ gặp gỡ Grace (Bryce Dallas Howard), một nữ kiểm lâm tốt bụng. Cô có một người cha đã từng đụng mặt Elliot (Robert Redford thủ vai), nhưng không ai tin ông, kể cả Grace. Gia đình cô còn bao gồm người bạn trai Jack (Wes Bentley), em trai Garvin (Karl Urban) và cô con gái riêng Natalie (Oona Laurence) của anh ta. Rất nhanh chóng, cả Pete và Elliot đều bị bại lộ. Trong khi Pete cảm nhận được tình yêu từ Grace và bắt đầu làm quen cuộc sống loài người, thì Elliot bị săn đuổi ráo riết.
Pete’s Dragon là bộ phim được thực hiện rất gọn gàng bởi David Lowery, một đạo diễn ít được biết đến bởi ở trong phòng dựng nhiều hơn là ngoài phim trường. Đây là bộ phim thứ ba của ông. Xuất thân từ Texas, Lowery đã thổi vào Pete’s Dragon chất đồng quê ngọt ngào, kết hợp giữa lối dẫn truyện nhẹ nhàng và những bản country réo rắt của The Lumineers hay Bonnie “Prince” Billy, khiến phim có một không khí riêng biệt dễ chịu. Ông cũng tập hợp được một dàn diễn viên nội lực, dẫn đầu là Robert Redford, giải quyết dễ dàng vấn đề thường gặp ở phim trẻ em là xem nhẹ diễn xuất. Luôn cần một người kì cựu để giữ cân bằng cho thể loại này, và Redford thực hiện rất tuyệt vời. Trong khi Bryce, tăng cân đôi chút so với hình mẫu hot girl trong Jurassic World, hòa hợp tự nhiên với vai diễn Grace nhiệt thành ấm áp. Gần như không có cảnh phim nào khiến ta khó chịu bởi nhân vật bị rơi ra khỏi khung cảnh.
Điều khiến tôi tiếc nuối nhất, là mình không phải là một đứa trẻ để xem Pete’s Dragon. Có thể, nhiều người lớn khác sẽ cảm thấy họ nhỏ lại khi thưởng thức, chất lượng phim đủ sức làm điều đó. Nhưng bộ phim này, giống như Jungle Book, là phép chuyển dịch những điều kì diệu của thập kỉ cũ đến thế hệ trẻ em mới. Những đứa trẻ hiện đại sẽ cảm thấy đúng điều cha anh chúng đã cảm thấy, khi dõi theo các hình ảnh hoạt họa trên tivi. Elliot vẫn đầy đủ sức hấp dẫn, khoác lên lớp đồ họa mới hợp thời nhưng vẫn giữ nguyên tính cách vui nhộn, bề ngoài đáng yêu, gần gũi như một chú cún cưng. Đúng như lời Lowery miêu tả “kiểu rồng mà bạn sẽ muốn ôm một cái”. Và tất nhiên, chú biết tàng hình và phun lửa một cách hoành tráng. Trong rạp chiếu bóng tôi xem, có rất nhiều những đứa trẻ hò reo thích thú vì Elliot. Khung cảnh này có lẽ chẳng khác so với năm 1977.
Nhưng là một khán giả người lớn, tôi mong chờ nhiều hơn. Ở Pete’s Dragon không có sự mới mẻ và chiều sâu cần thiết về nhân vật và câu chuyện. Đó vừa là ưu điểm vừa là khuyết điểm của phim. Những nhà làm phim hẳn đã cân nhắc và lựa chọn. Phim thiếu đi những giây phút thật sự chạm đến tận cùng điều gì đó, dù là nỗi cô đơn hay đau khổ, để lưu lại lâu hơn trong trái tim ta. Những câu chuyện phụ, như mâu thuẫn và tình anh em giữa Jack và Garvin, hay tình bạn giữa Pete và cô bé Natalie, cũng không ấn tượng và đầy đặn. Mọi thứ được đảm bảo theo công thức.
Do đó, Pete’s Dragon dừng lại là một tác phẩm an toàn cho cả trẻ em lẫn hãng phim, không có tham vọng trở thành một bước ngoặt, mà chỉ là viên gạch vững chắc cho xu hướng chuyển thể phim hoạt hình thành người thật – xu hướng chủ đạo của Disney trong vài năm nay. Có lẽ chúng ta sẽ hướng sự đợi chờ vào tác phẩm kế tiếp, đó là Beauty And The Beast (Người đẹp và quái vật), ra mắt vào năm sau.