Không dễ để làm phim về tuổi trưởng thành. Nhất là phim trưởng thành có yếu tố đồng tính. Nhưng kết hợp hai từ khóa có phần dữ dội này trong The Way He Looks (Ánh nhìn cậu ấy, 2014) lại tạo ra một bộ phim dịu dàng quá đỗi, như không thể dịu dàng hơn.
Leonardo (Ghilherme Lobo) là một học sinh trung học khiếm thị bẩm sinh. Hàng ngày, cậu đi về nhờ vào sự giúp đỡ của cô bạn thân Giovana (Tess Amorim). Như mọi thiếu niên khác, chủ đề câu chuyện của cả hai thường là những mơ mộng lãng mạn. “Sẽ không ai chịu hôn tớ,” Leonardo nói. Bởi vì, ngoài Giovana, chỉ có những kẻ bắt nạt là chú ý đến cậu. Ai từng trải qua tuổi mới lớn sẽ hiểu nụ hôn đầu có thể ám ảnh đến mức nào. Khát khao của Leonardo được gửi hết lên tấm kính ở buồng tắm.
Cuộc sống của cậu và Giovana thay đổi khi Gabriel (Fabio Audi), một nam sinh điển trai với mái tóc xoăn, chuyển đến lớp. Gabriel nhanh chóng nhập bọn cùng đôi bạn, và dần thay thế vị trí của Giovana. Với tính cách hài hước phóng khoáng, cậu không hề ngần ngại trước khiếm khuyết của bạn. Gabriel rủ Leonardo đi xem phim và ngắm nguyệt thực, những điều không ai dám đề nghị với cậu trước đây. Đó là lần đầu tiên Leonardo được đối xử như một người bình thường. Và cậu đem lòng yêu Gabriel.
Dù có yếu tố đồng tính, nhưng The Way He Looks không phải là phim đồng tính. Đây là một phim học đường đúng nghĩa, miêu tả những rắc rối và mâu thuẫn của tuổi mới lớn, cũng như cách vượt qua chúng, một cách thuần khiết và sáng trong. Leonardo yêu Gabriel, tương tự là cô bạn thân Giovana, đều là những rung động đầu đời không thể cưỡng lại. Tình bạn của cả hai bắt đầu rạn nứt. Ngoài ra, Leonardo bắt đầu phản ứng với sự bảo vệ thái quá, dù hợp lí, của bố mẹ. Thế giới quanh cậu bắt đầu thay đổi, nhiều cảm xúc mới mẻ hơn nhưng cũng mong manh, dễ vỡ hơn.
The Way He Looks có thể là phim trưởng thành ngọt ngào nhất trong nhiều năm qua. Cùng đề tài này, hầu hết đạo diễn sẽ chọn khai thác các khía cạnh gai góc như tình dục để tạo ấn tượng, tiêu biểu như Blue is the Warmest Colors (Màu xanh nồng ấm, 2013). Đạo diễn Brazil Daniel Ribeiro thì ngược lại, chú trọng vào sự tinh tế của tâm lí và tính chân thực, hơn là các yếu tố gây sốc mang tính điện ảnh. Chuyện phim The Way He Looks gần như không có hoặc rất ít cao trào. Không có hành động hay sự kiện nào bị làm quá, kể cả sự kì thị. Các mâu thuẫn được giải quyết nhẹ nhàng, giản đơn.
Nhưng điều đó không gây nhàm chán mà ngược lại, mang đến sự dễ chịu lạ lùng. Đây không phải là phim về sự nổi loạn, mà là phim về sự khám phá. Leonardo, cũng như Giovana và Gabriel, lần lượt khám phá chính bản thân mình, thông qua tương tác với những người xung quanh. Có giận hờn, ghen tuông và lạc lối… những xáo động rất thật, rất tự nhiên và đúng độ tuổi đó chính là nền tảng để định hình con người. Các nhân vật, được vào vai tự nhiên như thở bởi các diễn viên trẻ, cho ta cảm giác thân thân thuộc. Bởi vì, chúng ta luôn tìm thấy chút gì đó của chính mình trong họ.
Có lẽ hiếm có bộ phim nào tạo ra cảm giác được đạo diễn nâng niu như The Way He Looks. Ribeiro đối xử với từng nhân vật như thể chính tuổi trẻ của ông. Có phải nếu như được trở lại, ta luôn muốn dịu dàng hơn với chính mình ngày trước, dù chỉ một chút thôi? Các cảnh phim có vẻ “lên gân”, như khi Leonardo thủ dâm với chiếc áo của Grabriel, hay khi cả hai tắm chung ngày cắm trại, lại diễn ra nhẹ nhàng và cẩn trọng, vẫn thể hiện được nỗi khao khát, nhưng luôn giữ được chất học trò sáng trong. Ở độ tuổi đó điều quan trọng nhất chưa phải là xác thịt, mà là tâm hồn. Không phải điều khiến nụ hôn đầu của trở nên đặc biệt là bởi ta trao cho người đồng điệu với ta?
The Way He Looks là một bộ phim đẹp và khác lạ, bởi chính sự giản dị của mình. Hầu hết phim trưởng thành dạy ta đứng lên từ nỗi đau, dù rất khó khăn, đó là thông điệp phổ quát. Tác phẩm của đạo diễn Ribeiro lại giống như một lời trấn an rằng đôi khi, quá trình đó dịu dàng hơn rất nhiều, dù cho bạn có bị khiếm thị như Leonardo đi nữa. Dịu dàng, bởi vì luôn có những người bạn chân thành bên cạnh, tỏa ra ánh sáng như mặt trời, dẫn lối cậu về nhà.