Trang chủ Năm Phát Hành2021 THE DROWNED GIANT

THE DROWNED GIANT

bởi
486 lượt xem
A+A-
Reset

Khi một người mất đi, cả một thế giới riêng mất đi. Đó không hề là lối so sánh hoa mỹ kiểu như “mỗi người là một tiểu vũ trụ”, mà là sự thật. Như đầu tháng 5 vừa qua, họa sĩ Kentaro Miura qua đời và bộ truyện Berserk sẽ không bao giờ hoàn thành. Thế giới Trung cổ đen tối của các nhân vật đã biến mất vĩnh viễn, theo bộ óc và đôi tay tài hoa của ông. Không có máy móc hiện đại hay một ai khác bắt chước được.

Khi mẹ tôi qua đời, bà mang theo những kí ức mà tôi chẳng thể nào biết được. Tôi không còn cơ hội để hỏi những điều đơn giản trong thế giới của bà. Chẳng hạn một kỉ niệm nào đó khi tôi còn bé. Một câu chuyện nào đó khi mẹ còn đi học. Những bí mật mẹ chưa từng kể. Ngay cả cách làm một món ăn của riêng mẹ, sau bao tháng năm nhuần nhuyễn. Tất cả đều đã bị chôn vùi, và từ nay tôi chỉ có thể tưởng tượng mỗi khi nhớ về mẹ.

Đó cũng là cách nhà khoa học địa phương nhìn nhận người khổng lồ trong tập phim ngắn The Drowned Giant (Người khổng lồ chết đuối) thuộc mùa 2 loạt phim Love, Death, Robots. Tập phim hay nhất, đặt ở vị trí cuối cùng, trong một mùa phim yếu hơn về chất lượng và ít hơn về số lượng so với mùa 1. Dựa trên truyện ngắn của J.G. Ballard, phim đặt ra tình huống về một người khổng lồ chết đuối ở bãi biển, được nhìn nhận qua lời tự sự của một nhà khoa học đến thu thập dữ liệu. “Người khổng lồ này là có thật, cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua vào một thế giới riêng của anh ta…” Ông bắt đầu câu chuyện như thế.

Bỏ qua phần đồ họa tuyệt vời, đôi lúc khiến ta nhầm lẫn với các cảnh thật, Drowned Giant là một tập phim xúc động, mang chất suy tư văn học về cái chết và sự sống. Phim miêu tả sự mục rữa ở cả khía cạnh vật chất và tinh thần của người khổng lồ, hình tượng mà ta có thể gán cho cá voi hoặc bất kì ai quen biết. Quá trình cái chết thu hút sự chú ý, giống như một sự kiện choáng ngợp, cho đến khi bị quên lãng trong dòng chảy sự sống, cũng được thể hiện chân thật trong phim.

Đôi khi, chỉ đôi khi, một bộ phim kết nối được với cuộc đời thật vào đúng thời điểm, và mang đến một trải nghiệm vượt hơn chính nó. Khi xem Drowned Giant, trong tôi ngập đầy những ký ức. Người khổng lồ của tôi. Sự kỳ quặc và siêu thực của mất mát, có lẽ không khác mấy khi nhìn thấy một thực thể siêu phàm trên bờ biển. Những câu hỏi không lời đáp như vị đắng chát trên đầu lưỡi, mà theo thời gian sẽ trở thành quen thuộc, trước khi bị sóng lấp biển vùi.

Đoạn kết của phim là một sự an ủi, nhỏ bé nhưng ấm áp, về một điều quen thuộc khác: Những người khổng lồ thật sự sẽ không bao giờ biến mất hoàn toàn. Dấu vết và âm vang về họ sẽ luôn còn mãi, ở đây đó, trong thế giới vật chất và cả tinh thần của người còn sống. Họ trở thành câu chuyện và giấc mơ, trong các cuộc gặp gỡ và những đêm hàn huyên, như thể vẫn còn đang cất bước và hít thở, khóc và cười, và yêu thương… Giấc mơ về một ngày gặp lại, khi tất cả chúng ta đều phải về với đại dương, một ngày nào đó.

 

 

You may also like

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x
-
00:00
00:00
Update Required Flash plugin
-
00:00
00:00